Ta tuy rấtmuốn gặp Triệu Yến Thư nhưng thật không ngờ sẽ gặp nàng trong hoàn cảnh như vậy.Nhìn khuôn mặt không một tia huyết sắc của nàng, tất cả liền vội vàng tiến hànhchữa trị.
Đêm xuống,sau khi kiểm tra tất cả những nơi cần canh gác, ta quay lại phía trại chính củaThiên Bình. Đứng cạnh Thiên huynh là một gã người Lương quốc to lớn. Ta ngheloáng thoáng vài lời họ nói, đại khái là về vết thương của Triệu Yến Thư cũngkhông có gì đáng ngại, vết thương đã được cầm máu, chỉ cần nghỉ ngơi một đêm,mai liền có thể khởi hành.
Thiên Bìnhđáp lại vài lời hỏi thăm, nhìn ta một cái rồi bước vào trong. Ta nhân lúc không ai để ý, cũng vénmàn đi vào.
Thấy ta,Thiên huynh vẫn nghiêm túc chống cằm đăm chiêu, hồi lâu mới hỏi ta:
“ Muội nói xem ,màn chào hỏi này đến cùnglà có ý gì?”
Ta cũng tòmò nhìn huynh ấy:
“ Đàn sóiđó không có gì đặc biệt chứ?”
Ấn đườngThiên Bình thêm sâu, đôi mắt cũng nheo lại, lúc này mới chịu nhìn thẳng vào ta,khẽ mỉm cười:
“ Xem ra lầnnày thực sự phải cảm ơn vị Triệu Yến Thư này rồi.” Lại đứng dậy, làm động tác mờita ngồi xuống, đưa chén trà lên miệng nhấp một ngụm, nụ cười như có như không:“ Muội nói xem, nàng ta là có mục đích gì?”
Ta cũng chỉnhấp một ngụm nhỏ, khẽ nhăn mặt. Vị quá đậm. Đứng dậy định rời đi:
“ Muội nghĩsẽ không liên quan tới chuyện chúng ta đâu.”
Đợi đến khitay ta chạm vào mép tấm màn, Thiên huynh mới lên tiếng:
“ Giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cung-phi/1898430/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.