Ta thiếp đi lúc nào không hay, đến khi tỉnh sắc trời đã sángrõ, một vài cung nữ tiến vào giúp ta sửa soạn, lại thay bộ giá y đỏ tươi, chuẩnbị lên đường.
Sự việc hôm qua cùng với cô gái kia vẫn quanh quẩn ta, không thể nào gạt đi được.Cô gái ấy đối với ta mà nói, rõ ràng là không hề quen biết nhưng tại sao lại cócảm giác như vô cùng thân thuộc?
Đã rời khỏi lãnh thổ Vân quốc, hoang mạc phía bắc Trường quốc trải rộng kín tầmmắt, gió nổi mang theo cát vàng cuồn cuộn, cây cỏ thưa thớt, xa xa chỉ là cây cổthụ.
Hết ngày hôm nay, ta sẽ đặt chân tới Ngạo quốc, kế hoạch tẩu thoát đã được chuẩnbị sẵn hết thảy chỉ còn chờ vào nhã hứng của lão thiên a!
Một ngày nặng nhọc lại kết thúc, đêm nay, phải nghỉ tại sa mạc này.
Quân tháp tùng đều bỏ thú rừng nướng, hoa quả đã mang từ trong thành ra ăn, đốtmột đống lửa lớn, lại gấp rút dựng trại nghỉ ngơi.
Ta ngồi lặng lẽ quan sát số quân sĩ bên ngoài, toàn bộ đều là quân tinh nhuệ củahoàng gia, muốn tẩu thoát, cũng không dễ dàng.
Một trận gió lớn thổi tới, ngọn lửa cũng bị tạt về một phía, cùng với đó là tiếngnáo loạn của đoàn tuỳ tùng. Ta vén rèm đi ra xem tình hình, với đội quân đượcrèn luyện của Ngạo quốc, hẳn là sẽ không náo loạn chỉ vì một trận gió to a.
Đúng như ta nghĩ, ở ngoài là năm hắc y đang đấu quyết liệt với quân lính. Khôngkhó để nhận thức năm người này đều là cao thủ, dù chênh lệch về số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cung-phi/113226/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.