Cặp đôi tên trái ngược với họ: Đan Thuần và Nghiêm Túc. Hai người theo sự sắp đặt từ trước liền chấp nhận đi xem mắt. Họ gặp nhau, đó là do oan gia trùng hợp! Một người chán ghét đối phương, một người lại bày ra đủ trò để tránh phải kết hôn. Ván cờ sắp đặt sẵn này, thật không ngờ chỉ là do "tình cờ" mà hai người về chung một tổ ấm.
Xem mắt thì cũng đã xem rồi, kết cục không ai ưa ai cả. Nhưng mà, hình như sự ghen tuông của người đàn ông tên Nghiêm Túc không được đặt đúng chỗ cho lắm. Tại sao Đan Thuần cô cứ có cảm giác rằng có ánh mắt như thiêu như đốt khiến cho cô rùng mình khi mà cô đang "lén lút" cười với những người khác? Khụ, ngoại trừ anh ra! Anh đáng ghét như vậy sao? Cái người phụ nữ quê mùa này, tại sao cô lại không để ý đến anh? Thực sự là tức chết anh rồi!
Được rồi, cái con nhỏ nhà quê chuyên gây họa này! Cứ cười tiếp đi, cười cho thật vui vẻ, sau đó tôi liền trực tiếp phá đi sự vô tư của cô tan thành tro! Dám không để ý đến anh, thật đáng giận, đáng giận! Ai nói anh không biết ghen? Nói láo! Người của anh, mãi mãi là người của anh. Mà Đan Thuần cô gái này, chính xác là người mà anh chọn lựa, cũng tuyệt đối chỉ có thể tươi cười với một mình anh mà thôi!