Trữ Đan Thuần đi tới trước quầy tiểu thư tiếp tân: “Xin hỏi, văn phòng Nghiêmtổng tài của các người ở đâu vậy?”
Tiểu thư ở trước quầy đánh giá Đan Thuần một phen: “Có hẹn trước khôngạ?”
“Có, bây giờ tôi hẹn, có được không?”
Tiểu thư trước quầy lấy ra một quyển vở, lật nửa ngày: “Mời cô tuần sau lạiđến.”
Đan Thuần không nói gì.
Muốn tìm Nghiêm Túc lại khó như vậy ư?…. Làm cho cô cũng không muốn đi.
“Cho tôi một câu thôi, văn phòng anh ấy ở đâu?”
Tiểu thư trước quầy chỉ vào thang máy “Tầng mười bảy.”
Trữ Đan Thuần nghe xong liền đi thẳng vào thang máy, cũng không nấn ná gì nữavới cô ta nữa.
“Này, cô không thể đi lên bây giờ đâu!” Đang tiếc Trữ Đan Thuần đã đi vàothang máy.
Tầng mười bảy.
Tất cả mọi người tò mò nhìn mỹ nữ còn có chút trẻ con này, đều suy đoán xemcô tới tim ai.
“Xin hỏi … văn phòng tổng tài của các người ở đâu vậy?” Trữ Đan Thuần chọnmột mỹ nữ thoạt nhìn ôn hòa mà hỏi.
Ai ngờ mỹ nữ không để ý tới cô.
Cô bĩu môi, lại đi tìm một người đàn ông thoạt nhìn thành thật hỏi: “Có thểnói cho tôi biết, văn phòng tổng tài của các người ở đâu không?”
“Xin lỗi, không thể.”
Trữ Đan Thuần đầu đầy vạch đen, người này cự tuyệt cũng quá trực tiếp đi….
Cô lại kéo một em gái bưng trà: “Văn phòng tổng tài của các người ở đâuvậy?”
Em gái đáng thương rất muốn trốn: “Xin lỗi, tôi thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-thua-em-roi/2960978/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.