Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40
Chương sau
Tư Đồ An tán thưởng nhìn Trữ Đan Thuần , bước chân tao nhãđi tới : “Hình dáng này thích hợp với cô hơn.” “Vậy đa tạ người nào đó đã nhuộm màu rượu đỏ kia.” Trữ ĐanThuần không thèm để ý , nói , tầm mắt cũng không quên nhìn đội quân tóc dài bên kia vài lần . Cố An Dương nghe giọng nói quen thuộc này , nghi hoặc nhìncô : “Hình như chúng tôi có quen ….?” “Anh không biết tôi?” Trữ Đan Thuần vừa mở miệng , đột nhiênnhớ ra, bộ dạng bây giờ so với lúc trước có chút khác nhau … không khỏi bắt đầu đắc ý kỹ thuật hóa trang của mình … “Đan Thuần ! Đan Thuần !” Tả Khâu Minh hưng phấn chạy tới :“Không nghĩ là chị cũng tới đây ! Nhìn chị hôm nay thật lạ , vừa rồi tôi cũng chưa chắc nhận ra được đâu !” Tư Đồ An và Cố An Dương choáng váng . Cô , cô … chính là vợ xấu xí của Túc ?! Cố An Dương dốc sức nắm chặt tay Tư Đồ An , chợt thấy Tư ĐồAn kêu to một tiếng : “Cậu bóp chặt tay tớ làm gì?! Nghiêm Túc vừa lòng nhìn phản ứng của người bạn tốt , ha ha, rốt cuộc bọn họ cũng hoảng sợ . Tả Vân Nam khiếp sợ nhìn Trữ Đan Thuần , anh thật sự khôngnghĩ đến… Một cảnh vừa rồi xem rất rõ ràng , anh rất bội phục phụ nữ này , nhưng không nghĩ đến cô vừa thấy mình , liền cười sáng lạngiống “nha đầu xấu” ? Rất khó thể tin được ……. “Aizzz , sớm biết thế này đã không đến đây với anh …” TrữĐan Thuần ai oán một tiếng , trong mắt có ý cười . Nghiêm Túc khẽ nhíu mi , chờ cho cô tiếp tục nói tiếp , hơnnữa anh dám đánh cuộc , lời cô nói tuyệt đối không hay ho gì ! Quả nhiên…. “Mọi người gặp tôi đều rất kinh ngạc nha ! Miệng mở to thếkia , muốn chờ muỗi phi vào à? … Ô , sao lại ngốc như thế ! Nó làm sao có thể xúc tiến máu chảy nhanh được !” Mọi người không nói gì . Nghiêm Túc nghẹn họng không cười được , dịu dàng vuốt ve tócTrữ Đan Thuần . Loại hành động này khiến cho phần lớn các phu nhân ở đây oánhận nhìn bằng ánh mắt sát thương , tâm hồn các thiếu nữ vỡ hoàn toàn . Trữ Đan Thuần lại tiếp tục than thở , trách : “Ai da , tôimuốn gãy xương sống .. đều tại anh , anh không thể trêu chọc người vợ ngây thơ được à ?” Vợ ngây thơ .. .. mọi người không lên tiếng … Nghiêm Túc hơi oan ức , nói : “Tôi không có ….” “Không có ?” “Ừ !” “Không có thì kệ không có , không liên quan đến tôi.” Người phụ nữ này biến sắc mặt thật nhanh , một giây trước rõràng còn để ý , một giây sau lại không sao cả . Nghiêm Túc khóe miệng giật giật , anh thề , sớm muộn anhcũng cho cô biết tay !
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40
Chương sau