Trữ Đan Thuần đi theo bọn họ đến tiệm thời trang , còn bấtngờ nhìn thấy ánh mắt khinh thường của người bán hàng .
Khinh bỉ đi , khinh bỉ đi !
Cô là một cô gái xinh đẹp , thông minh , trẻ tuổi cho nên …shedonotcare ( she do not care : cô ấy không quan tâm )
“Để cho tên đần độnsiêu tự kỷ này chọn quần áo , thật đúng là thụ sủng nhược kinh …” Cô nhỏ giọngthì thầm .
• Thụ sủng nhượckinh : được sủng ái mà lo sợ .
“Cô nói cái gì ?!” Ánh mắt giết người của Nghiêm Túc chiếuvào cô.
“Có muốn tôi lặp lạilần nữa không?”
“Nói !”
“Anh … quyết định ?”
“Đừng có dài dòng ,tôi bảo cô nói!”
Trữ Đan Thuần nhắm mắt , lớn tiếng , tại anh ta bắt nói nhé: “Để cho tên đần độn siêu tự kỷ này chọn quần áo …” Một bàn tay to bịt
miệng cô lại .
Toàn bộ ánh mắt của khách trong tiệm đều tập trung nhìn đến, Trữ Đan Thuần làm bộ dáng vô tội , Nghiêm Túc tức giận hận không thể vặn gãycổ cô ngay lập tức !
Ánh mắt anh nhìn lại cổ của Đan Thuần , làn da trắng nõn , lạicòn rất nhỏ ?!
Cố An Dương ha ha cười , nói với Tư Đồ An : “Hóa ra Túc làtên đần độn …”
Nghiêm Túc nghe thấy Cố An Dương nói liền chuyển hướng nhìn, cũng không nghĩ tới cổ của Đan Thuần lại trắng như vậy , một ánh mắt giết ngườihướng về phía Cố An Dương mà chiếu tới .
Trữ Đan Thuần nhân cơhội này tùy tiện chọn bừa lấy một bộ lễ phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-thua-em-roi/146163/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.