Tả Vân Nam còn không có lên tiếng , cậu bé bên cạnh anh đãkinh ngạc kêu lên : “Chị Đan Thuần ? Chị là Đan Thuần !”
Trữ Đan Thuần chết lặng , bất ngờ có người nhận ra mình ?!“Cậu là …?”
Tả Khâu Minh bất đắc dĩ nhìn cô : “Đan Thuần , mấy hôm trước em vừa tỏ tình với chị ….”
Tất cả mọi người giật mình nhìn Trữ Đan Thuần , bộ dáng nàycủa cô cũng có đàn em tỏ tình sao ! Thật đúng là không cho người khác con đườngsống mà.
!!!!!!!!
Trữ Đan Thuần khôngchú ý sự kinh ngạc của mọi người xung quanh , mù mờ lắc đầu : “Mấy ngày trướclà người nào ?”
Ầm !!!
Một đám người hóa đá . Có lầm hay không , chẳng lẽ số ngườingỏ lời yêu với cô không chỉ có một ? !
“Đan Thuần , sao mấy hôm nay chị không đến trường học , nhiềungười đang hỏi thăm về chị đấy !”
Trữ Đan Thuần cười gượng hai tiếng , đột nhiên phát hiện tấtcả mọi người đang kinh ngạc nhìn cô , bỗngnhiên phản ứng : “Cậu lầm người
rồi , tôi không phải Trữ Đan Thuần .”
Nghiêm Túc không nói gì nhìn cô , thế chẳng phải là giấu đầuhở đuôi sao , người ta cũng chưa có nói họ của cô , tự nhiên cô lại thừa nhận
trước.
Tả Khâu Minh buồn cười nhìn Trữ Đan Thuần : “Đan Thuần ,trông chị lúc này rất đáng yêu !”
Trữ Đan Thuần hồn nhiên muốn mắng bản thân mình ngu xuẩn :“Hi , đùa một chút …”
“Đan Thuần , ngày đó chịkhông cho em câu trả lời thuyết phục !” Chắc là có ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-thua-em-roi/146164/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.