Nghiêm Túc ngồi trong văn phòng đang xem một phần trong bản hợp đồng, nhưnganh lại ngủ gật , đầu gật bên này , gật bên kia … rốt cuộc “cạch” một tiếng ởtrên bàn .
Anh cau mày , xoa cái trán đau . Tối hôm qua bị cô ta đá một cước , thật sựlà tàn nhẫn , cho tới bây giờ cái thắt lưng vẫn còn đau! (HNN:ây ây cái này mờám à nha*liếc nhìn sư phụ*) Đau thì không nói làm gì , còn lại bản thân khôngnghỉ ngơi tốt , sáng nay gấp gáp vừa uống cà phê vừa chạy vài toilet mà vẫn chưahết buồn ngủ.
Cô ta đúng là khắc tinh ! Đụng tới là không có chuyện tốt .
“Lão đại … có người tìm …” Thư ký Dương mở cửa , thấy bộ dáng anh nghiến răngnghiến lợi , khẽ run . Chậc , lần đầu tiên thấy Nghiêmlão đại tức như vậy.
Nghiêm Túc nghe tiếng , lập tức bỏ dáng điệu cũ : “A , người nào ? Chuyệngì?”
Thư ký Dương một bên âm thầm than tiên sinh biến đổi sắc mặt thật nhanh , mộtbên trả lời : “Học sinh, tìm ngài …” liếm môi , nhỏ giọng nói: “ Tính sổ …”
Anh không rõ , lão đại cùng đám học sinh kia có thù hận khi nào ?
Căn bản Nghiêm Túc không nghe vế sau anh nói , còn tưởng rằng đến nhận lờimời . Bởi vì bình thường sinh viên vừa tốt nghiệp cũng hay đến xin làm thực tậpsinh. Anh buông hợp đồng ra , dù sao cũng không có tâm trạng xem , đi gặp mấyhọc sinh này để thả lỏng vậy !
“Dẫn đường.” Ra lệnh một tiếng , thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-thua-em-roi/146168/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.