Chương trước
Chương sau
Nửa đêm, bầu trời đầy sao, Nghiêm Túc không thể nào ngủ được.

Anh đùa nghịch cái hộp nhỏ mà ông nội anh cho, bên trong có cái gì đó rất lạ,nhưng điều kì lạ hơn là sau khi cô ta được lau mặt.

Đột nhiên, anh nhớ tới ông nội có nói với anh một câu: “Hằng Nga rất đẹp đúngkhông, nhưng chỉ vào buổi tối mới có thể xem được.”

Những lời này có ý gì? Anh nhìn bầu trời ngoài cửa sổ. Nhưng mặt trăng đâu?Trong lúc vô ý, nắp hộp bị anh mở ra, bên trong là một cái chìa khóa .

Trong giây lát, anh hiểu được! Chìa khóa này để mở cửa phòng cô ta.

Anh cầm lấy chìa khóa, thừa dịp ánh trăng chiếu hắt vào, lén lút tới phòng côxấu xí.

Dùng chìa khóa nhẹ nhàng mở cửa, anh thật cẩn thận. Đúng là … ở trong nhàmình lại còn phải lén lút như đi ăn trộm !

Nhưng…

Trời ạ! Anh nhìn thấy gì đây?!

Một mỹ nhân đang ngủ .

Da thịt trắng nõn, lông mi phía dưới lộ ra lờ mờ, khuôn mặt tinh xảo, môihồng nhạt, lờ mờ dưới ánh trăng làm rung động lòng người. Càng làm cho anh kinhngạc hơn nữa là… cô… cô chính là giai nhân khiến anh nhớ mãi không quên !

Khó trách ông nội nói, Hằng Nga chỉ có thể xem buổi tối .

Anh sờ sờ mặt Đan Thuần , ánh mắt dịu dàng .

Trữ Đan Thuần cong miệng lên, ánh mắt cũng không động đậy, đẩy tay anh ra,nhẹ giọng nói: “Vũ Tình, con nhỏ này, lại sờ mặt của tớ, cẩn thận tớ đập cậu mộttrận nha .”

Nghiêm Túc giật mình trốn dưới gầm giường, trong lòng cuống quít đầu còn đụngphải chân tường. Thoáng nghe giọng làm nũng của cô, anh lập tức có loại cảm giácmuốn ôm cô vào trong lồng ngực .

Trời ạ, anh yêu cô thật rồi !

Bây giờ anh đã hiểu được nguyên nhân gì khiến cô có được sức hấp dẫn làm chonhiều người yêu mến như vậy. Nhưng , vì sao lại tự trang điểm cho mình như thế?

Lần đầu anh phiền muộn không phải vì công việc, mà là vì phụ nữ. Từ trước tớinay anh đều rất tự tin. Đối mặt với lần này, đây là lần đầu tiên anh mờ mịt,phải như thế nào mới chiếm được trái tim giai nhân đây? Điều đáng hận là anh córất nhiều tình địch!

Very very much !

Anh lại men theo giường đi ra, nhìn Đan Thuần đang ngủ ngon, lưu luyến khôngmuốn rời .

Sáng sớm tinh mơ hôm sau, Nghiêm Túc mang bộ mặt gấu mèo đi tới nhà ăn. (chàng ta không ngủ được nên mắt thâm quầng )

Ông Nghiêm cười gian trá: “Cả đêm thức trắng làm gì thế?”

Trữ Đan Thuần ngẩng đầu liếc nhìn Nghiêm Túc một cái .

Nghiêm Túc dụi mắt: “Đêm qua xem Hằng Nga, trái tim đã bị đánh cắp.”

Trữ Đan Thuần mở to hai mắt giống như đang nhìn người ngoài hành tinh, anh tanói gì thế? Làm gì có Hằng Nga? Trái tim đánh cắp là sao?

Không hiểu …

Chẳng hiểu gì cả

Tâm tư đàn ông thật khó đoán !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.