Trong một góc nào đó.
Ông Nghiêm cùng Tả Thượng đang chơi cờ.
“Vừa rồi có người nghi ngờ cháu trai tôi cùng cháu trai ông có phải đã đồngtính luyến ái hay không đó….” Tả Thượng hít một tiếng: “Cháu trai tôi cũng khôngcó cái sở thích kia.”
“Người tôi nói là con gái, con gái, con gái!” Ông Nghiêm bởi vì bị ăn cờ hơnnửa, tâm trạng cũng không được tốt.
“Chung quanh đều là một đống đàn ông, làm gì có cô gái nào như ông nói…. Đúngrồi , có một cô bé, tôi rất yêu thích nha!” Tả Thượng hạ xuống viên cờtrắng.
“Cô bé nào?” Ông Nghiêm cầm cờ đen do dự, nhìn bàn cờ, cờ đen bị ăn hơnnửa.
“Bị hắt rượu vang vào người, phản ứng của nó đúng là gây ngạc nhiên nha!Huống hồ… cháu trai Khâu Minh của tôi cũng rất thích cô bé đó nữa!”
“Hắt rượu vang ..?” Ông Nghiêm đang tập trung đánh cờ, bỗng vô thức nhớ lại,đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp …
A! “Người bị hắt rượu vang kia sao! Không được! Tuyệt đối không được!” Đùasao, đó là cháu dâu của ông mà~!
“Chơi cờ sắp thua ông cũng không cần kích động như vậy chứ.” Tả Thượng nhấpmột ngụm trà, có chút nhàn nhã như dạo chơi.
“Cô bé kia không được! Không nghe vừa rồi tôi tuyên bố sao? Đó là cháu dâucủa tôi!”
“Không đúng, vẫn chưa kết hôn mà, huống hồ …. Người ta cũng không có tình cảmgì với cháu trai ông.” Vừa rồi Tả Thượng để ý cô bé kia một lúc, nếu cô ấy cótình cảm với tên nhóc Nghiêm Túc thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-thua-em-roi/2960963/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.