Mùa xuân ba tháng, xuân sắc tiêu tương, ánh sáng nhàn nhạt nhẹ nhàng, gió mát phản phất mang theo sinh mệnh mới đi qua từng tấc đất, hoa ảnh lay động, vạn vật sống lại, trong thiên địa một mảnh xanh biếc, chở một chút đỏ tươi, hình như còn thoang thoảng một hương thơm dễ chịu,làm cho người ta không chỉ vui vẻ mà còn rất thoải mái.
Thời tiết đẹp như vậy, là không nên lãng phí để đọc sách cùng luyện công. Tư Đồ Cảnh trong lòng là nghĩ như vậy . Hừ cười nhỏ, thoải mái mà nằm ở võng thượng, hưởng thụ ngày xuân, tắm ánh mặt trời, thật là thích thú! Thế này mới gọi là cuộc sống a! Hắn cứ như vậy từ từ chìm sâu vào giấc ngủ. Mãi đến khi có người chạy tới gọi hắn dậy đến Chính Các tham gia lễ nhận tân môn đồ. Cũng sau buổi hôm nay cuộc đời hắn mới chân chính gặp rắc rối lớn.
Lần đầu nhìn thấy bộ dạng công tử quý phái lại có phần nhu nhược yếu đuối của Huyền Minh Thần, Tư Đồ Cảnh nháy mắt càng nhanh lại sinh chút ý xem thường. Tư Đồ Cảnh tuy rằng bình thường luyện công không chăm chỉ, nhưng công phu lại tiến bộ cực nhanh, nhất là lúc bắt nạt người khác, tài năng được bộc lộ rất cao. Vậy mà tiểu gia hỏa này cuối cùng cũng gặp phải người có thể trị được hắn.