Thường Vân thấy Tư Đồ Cảnh có thể thản nhiên mà chấp nhận hết tất cả, nhưng cũng không có cảm xúc gì nhiều, nhiều năm như vậy , có thể nghe hắn gọi một tiếng Nương, nàng đã rất vui mừng rồi .
“Mau cùng nương rời đi, về sau sẽ không có gì có thể làm khó ngươi nữa .” Thường Vân đối Tư Đồ Cảnh nói.
Tư Đồ Cảnh gật đầu:“Mau đi nhanh thôi.”
Thường Vân thấy mọi việc đều thuận lợi nên rất vui mừng, nhưng mà Tư Đồ Cảnh lại tiếp tục nói:“Ta muốn tìm một người.”
“Huyền Minh Thần?” Thường Vân hỏi.
Tư Đồ Cảnh tuy rằng có chút kinh ngạc khi thấy nàng biết được ý nghĩ của mình, nhưng dù sao cũng không biết nàng đã đi theo mình bao lâu, nên cũng không hỏi nhiều, chỉ là gật đầu.
“Hiện tại đi, sợ là không ổn, không bằng ngươi trước trốn vài ngày, qua mấy ngày sau rồi đi cũng không muộn.” Thường Vân cầm hai tay Tư Đồ Cảnh, ánh mắt nhìn sâu vào đáy lòng hắn.
“Ngươi không phản đối?” Tư Đồ Cảnh có chút nghi hoặc với Thường Vân.
“Có cái gì phải phản đối chứ , yêu đó là yêu , bởi vì người khác phản đối mà có thể không yêu sao .” Thường Vân nói xong cười khổ một tiếng.
Như Tập Lạc Ảnh năm đó, không thương nàng sẽ không thương nàng, cũng sẽ không vì nàng làm cho hắn việc gì mà thay đổi.
Tư Đồ Cảnh cười cười, quả nhiên mẹ ruột vẫn là tốt nhất. Nghĩ lại trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
“Chúng ta hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-song-tuyet/2036186/chuong-36.html