Có màu vàng son lộng lẫy, có linh khí phi phàm, có cầu vồng nổi lên bốn phía, có tiên hạc vờn quanh, làm cho người ta than thở không thôi. "Các vị sư đệ muội, nơi này chính là Đại La tiên kiều, vô luận là đệ tử nội môn hay là ngoại môn, sáng sớm mỗi ngày vào giờ Mão đều phải đi qua tiên kiều, tiến đến Đại La Cung nghe trưởng lão hoặc những sư huynh khác giảng bài, các ngươi nhất định phải nhớ kỹ chớ có quên, nếu không có nguyên nhân chính đáng mà nghỉ thì sẽ bị phạt."
Trên Đại La tiên kiều, một đệ tử khoảng hai mươi tuổi, mang theo mấy trăm người chậm rãi xuất hiện. "Chúng ta minh bạch, đa tạ sư huynh chỉ bảo." Đám người nhao nhao mở miệng, thành kính vô cùng, cùng lúc đó, bọn hắn cũng đạp vào tiên kiều. Đứng ở phía trên tiên kiều, quay đầu nhìn sang, có đầy mây trắng tiên hạc, dãy núi chập trùng, thỉnh thoảng còn có thể thấy người khống chế phi kiếm đi ngang qua, làm cho người ta hâm mộ mê mẩn.
Mấy trăm đệ tử mới tới thò đầu ra nhìn, hết nhìn đông tới nhìn tây, trong bọn họ thậm chí có cả quý tộc vương triều, hoặc là thế gia tu tiên, nhưng ở trong Đại La Thánh Địa, những bình dân và hoàng tử không có gì khác nhau.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.