"Đại sư huynh, ngày mai Đại La thịnh hội sẽ mở ra, chưởng giáo bảo ngài tiến về Đại La Cung, chuẩn bị một phen." 
Ngoài cửa, cũng không biết là thanh âm của đệ tử nào vang lên. 
Ở trong phòng, Lục Trường Sinh cau mày, viết đan phương. 
Bất quá cái gọi là đan phương này, hoàn toàn là do Lục Trường Sinh viết bừa ra. 
Viết đan phương không phải một chuyện rất khó, bởi vì dược liệu phân theo ngũ hành, phối hợp ổn thỏa, thì đó chính là một loại đan phương, mà nếu như muốn luyện chế ra đan phương không giống bình thường, thì chỉ cần tiến hành thay đổi những điểm mấu chốt. 
Cho nên ngắn ngủi không đến mười ngày, Lục Trường Sinh đã viết ra được mười mấy loại đan phương khác biệt. 
Về phần có hiệu quả hay không thì không người nào biết rồi, dù sao còn chưa chính thức bắt đầu luyện. 
"Đại sư huynh!" 
Âm thanh kia lại vang lên lần nữa, làm cho Lục Trường Sinh lấy lại tinh thần. 
"Ân." 
Nhàn nhạt đáp lại một chữ, Lục Trường Sinh liền đứng dậy, giãn gân cốt một phen, sau đó trực tiếp đi thẳng tới ngoài cửa. 
Đệ tử ở ngoài cửa, cung kính vô cùng đứng ở đấy, sau khi Lục Trường Sinh đi tới, hắn mới khẽ ngẩng đầu, ngay sau đó lộ ra thần sắc kinh động như gặp tiên nhân. 
Hiển nhiên lại là một nam nhân nông cạn. 
Đại La Cung tọa lạc tại vùng đất trung ương của Đại La Thánh Địa, Hồng phong cũng cách Đại La Cung không quá rất xa, nhưng cũng phải chừng mấy chục dặm, cho nên tự nhiên phải dùng pháp khí làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-la-dai-su-huynh/186509/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.