- Làm cho Lục Trường Sinh không khỏi sợ hãi thán phục với năng lực tưởng tượng của vị sư phụ này. 
"Sư phụ, ta...." 
Lục Trường Sinh còn muốn giải thích cái gì. 
Nhưng Thanh Vân đạo nhân lần nữa ngắt lời hắn. 
"Ta minh bạch, Trường Sinh, ngươi làm như vậy là đúng, vi sư cũng ủng hộ ngươi, thế giới tu tiên này hung hiểm vô cùng, không nói cho người khác biết cảnh giới của mình, làm cho địch nhân từ đầu đến cuối đều khinh thị mình, đây là một mưu kế tuyệt hảo, ngươi ưu tú như thế, tự nhiên có rất nhiều người sẽ hâm mộ ghen ghét ngươi, vi sư cũng sẽ giúp ngươi ẩn giấu đi, như vậy đi, đợi chút nữa vi sư sẽ cáo tri những vị sư thúc sư bá kia của ngươi, rằng ngươi mới chỉ là Nguyên Anh mà thôi." 
"Bất quá có một sự tình, có khả năng cần ngươi hỗ trợ." 
Thanh Vân đạo nhân nói như thế. 
Nguyên Anh mà thôi? 
Lục Trường Sinh thật đúng là không biết nên nói cái gì, mình mà là Nguyên Anh cảnh thì sợ hãi rụt rè trốn trong tông môn làm gì? 
Đã sớm ra ngoài khoe khoang. 
Rốt cuộc đây là loại kịch bản gì a. 
Vì sao mình nói thật mà không ai tin? 
Lục Trường Sinh trầm mặc không nói gì, hắn thật sự là á khẩu không trả lời được nữa, mà ở trong mắt Thanh Vân đạo nhân, đây chính là ngầm thừa nhận. 
Nghĩ tới đây, Thanh Vân đạo nhân tiếp tục mở miệng nói. 
"Những vị sư thúc sư bá kia, đều muốn an bài hậu nhân đi theo bên cạnh ngươi, mặc dù vi sư đã từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-la-dai-su-huynh/1482983/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.