Đại La chủ phong. 
Lục Trường Sinh ngồi trong đại điện, không nhịn được khẽ thở dài. 
Cuối cùng vẫn là vô cùng gian nan xông qua cửa ải này. 
"Quả nhiên, tri thức chính là sức mạnh, học thêm chút gì đó, luôn luôn không sai." 
Lục Trường Sinh thầm nghĩ trong lòng. 
Chuyến này hoàn toàn là dựa vào kinh thư để lừa gạt, về phần biện pháp gì đó, nói cho cùng, cũng chỉ là một chút biện luận đơn giản mà thôi. 
Huyền Tâm đến Đại La Thánh Địa, nếu chỉ dựa vào biện pháp để khiến hắn cứng họng là không thể nào, nếu không phải cuối cùng phóng đại chiêu, đoán chừng việc này vẫn chưa xong. 
Bất quá Lục Trường Sinh cũng lưu lại một ít. 
Bát Nhã Kinh hắn chỉ nói một nửa, Huyền Tâm cho dù thiên phú có cao, muốn lĩnh hội ra một nửa còn lại, đoán chừng cũng phải mất một đoạn thời gian. 
Mà bản thân mình đã có thể coi là sư phụ gã, cho dù Phật môn lại muốn phái gã ra phát dương Phật pháp, cũng không được. 
Về tình về lý đều không được. 
Nhân quả ở chỗ này, khó mà bỏ được. 
Cho nên, truyền Đại Thừa Phật pháp, là có nguyên nhân. 
Hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay. 
Ài, ta quả nhiên là thiếu niên vừa có trí tuệ, vừa có mị lực. 
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh lập tức lấy ra đan phương của mình. 
Bắt đầu tiếp tục nghiên cứu. 
Đan phương, đã có một trăm tấm. 
Tính cả đan phương cho Lý Xuân, là 101 tấm, tạm thời không cần viết thêm. 
Đã có thể xuống tay bắt đầu luyện đan. 
Mà cùng lúc đó. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-la-dai-su-huynh/1482992/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.