"Ta liền truyền cho ngươi, Đại Thừa Phật pháp." 
Thanh âm vang lên, khiến cho thế nhân rung động. 
Tất cả mọi người chỉ là cho rằng Lục Trường Sinh nói sai, nhưng không nghĩ tới chính là, Lục Trường Sinh thật sự hiểu Đại Thừa Phật pháp. 
"Tiểu tăng cầu trí giả ban cho Đại Thừa Phật pháp." 
Huyền Tâm quỳ lạy trên mặt đất, thành kính vô cùng. 
Mà Lục Trường Sinh thì không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn về phương Tây, trong lòng không biết đang suy nghĩ thứ gì. 
Nhưng một lát sau. 
Tiếng của Lục Trường Sinh lại lần nữa vang lên. 
"Quán Tự Tại Bồ Tát, hành thâm Bát nhã Ba la mật đa thì." 
"Chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách." 
"Xá Lợi Tử, sắc bất dị không, không bất dị sắc, sắc tức là không, không tức là sắc, thọ tưởng hành thức, diệc phục như thị." 
"Xá Lợi Tử, là chư pháp không tướng, bất sanh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm. Thị cố không trung vô sắc, vô thọ tưởng hành thức." 
"Vô nhãn nhĩ tị thiệt thân ý, vô sắc thanh hương vị xúc pháp, vô nhãn giới, nãi chí vô ý thức giới. Vô vô minh, diệc vô vô minh tận, nãi chí vô lão tử, diệc vô lão tử tận." 
*Bản dịch: 
Khi quán chiếu thâm sâu 
Bát Nhã Ba La Mật (Diệu Pháp Trí Độ) 
Bỗng soi thấy ngũ uẩn 
Đều không có tự tánh 
Thực chứng điều ấy xong 
Ngài vượt thoát tất cả 
Mọi khổ đau ách nạn. 
Nghe đây Xá Lợi Tử: 
Sắc chẳng khác gì không 
Không chẳng khác gì sắc 
Sắc chính thực là không 
Không chính thực là sắc 
Còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-la-dai-su-huynh/1482990/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.