Giờ Mão. 
Đại La Thánh Địa đã trở nên náo nhiệt. 
Các đệ tử nhao nhao chạy tới Tế Thiên Điện. 
Hôm nay là ngày sắc phong đại sư huynh, môn phái từ trên xuống dưới, vô luận là chân truyền đệ tử, hay là ngoại môn đệ tử, đều muốn đến Tế Thiên Điện, tận mắt chứng kiến đại sư huynh được sắc phong. 
Bên ngoài Tế Thiên Điện có thể dung nạp mấy chục vạn người, hôm nay là đại lễ, môn phái cũng có vài chục vạn người tới xem. 
Trường bào của đệ tử Đại La đều là màu trắng xanh giao hòa với nhau, hiển thị rõ vẻ phiêu dật. 
"Các ngươi nói xem hôm nay đại sư huynh có thể bạch nhật phi thăng không?" 
"Khẳng định là có a." 
"A, may mắn có thể nhìn thấy hành động vĩ đại như bạch nhật phi thăng, thật sự là sống không uổng kiếp này." 
"Cũng không nhất định a, nói không chừng Đại sư huynh còn nể tình chúng ta, nên không nguyện ý phi thăng." 
"Không thể nào, có thể phi thăng vì sao không phi thăng? Ba năm phi thăng, đây chính là chuyện tiền cổ vô nhân hậu vô lai giả a, đổi lại là ta, ta khẳng định phi thăng." 
(tiền cổ vô nhân hậu vô lai giả:trước kia không có ai về sau cũng không có) 
"Đó là ý nghĩ của ngươi, đại sư huynh là người nào? Sao ngươi có thể so sánh được?" 
Mọi người nghị luận ầm ĩ, rất nhiều người cho rằng Lục Trường Sinh hôm nay sẽ phi thăng, nhưng cũng có ý kiến phản đối. 
"Chắc chắn sẽ không phi thăng, đại sư huynh yêu quý đại sư tỷ, sao nỡ lưu lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-la-dai-su-huynh/1482985/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.