Hoa hồng trưng cho sự kiêu sa. Mạn đà la là kết tinh của sự thần bí. Vậy còn hoa anh túc? Nó đại diện cho cái gì? Cuộc đời thật giống như một con sóng vỗ, khi nhẹ nhàng uốn lượn, khi lại sóng gió hãi hùng. Phải chăng tình yêu cũng chính là như vậy? Một người sống trên đời chỉ có một lần, vì sau khi đầu thai, uống chén canh Mạnh Bà, ta đâu còn có thể nhớ lại tất cả? Yêu yêu nhớ nhớ, đó là duyên kiếp khó phai. Nguyện cả đời này chung thủy, có thể hay không? Ta vẽ nên một bức tranh tình si, ta hát vang lên bài ca hạnh phúc, điều đó chỉ có thể khi ta cùng người mình yêu thương nắm lấy tay nhau.
Ngọt ngào là gì? Là khi tình yêu nảy nở như mầm non, là khi những chiếc lá xanh mơn mởn đang chễm trệ trên cành, là khi cuộc đời này có người mình thích ở kề bên. Bước qua sóng gió, đi đến muôn nơi. Nắm lấy tay nhau, cùng trao cho nhau tiếng cười hạnh phúc. Không cần kiếp sống giàu sang. Không cần thọ lâu trăm tuổi. Chỉ cần có chết cùng chết, biến thành đôi uyên ương bay lượn trên bầu trời. Mây và gió, mặt trăng và mặt trời, đứng giữa cuộc đời này, thiên nhiên muôn màu muôn sắc sẽ làm chứng cho tình yêu của nàng và hắn.