Mang theo túi nhỏ, ít nhất có khoảng năm ngàn lượng đó nha!
“Cô nương thực sự là có bản lĩnh” Ai đang khen tôi đó? Tôi quay lại, thì ra là ông chủ Mặc Viện. “Ông chủ tìm tôi có việc sao? Tôi nhớ rõ tiền thuê tháng đã giao xong rồi mà!”
Nhìn ông ta cười giả lả, chỉ biết là không tốt rồi, cứ tưởng giả vờ trước mặt tôi vậy, còn chưa lới lượt ngươi đâu.
“Ha ha….Cô nương cũng thật là, lần này ta tới là chúc mừng cô nương thôi”
Tôi hừ nhẹ một tiếng nghiền ngẫm cười, “Có gì hay mà chúc mừng chứ?”
“Cô nương ngắn ngủn mấy ngày mà tiếng đồn đã vang đi khắp nơi, thanh danh lan truyền, chuyện này không đáng để chúc mừng sao?”
“Còn không phải là do danh tiếng Mặc Viện của ông nổi tiếng, danh tiếng lan truyền, tôi cũng không dám chiếm mộtchút công nào đâu nha”
Lời tôi nói có chút mơ hồ ý tứ hàm xúccười nhạo, phải biết rằng, lúc tôi mới tới chỗ này, đã bị ông ta làm cho tức không ít, tôi chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông thôi mà.
“Sao vậy chứ, sao vậy chứ! Tiếng tăm củacô nương đã trùm nặng lên mặc viện của chúng ta rồi, mặc viện chúng tacòn muốn dựa vào nổi tiếng của cô nương mà!”
Tốt bụng đến vậy sao? Tôi tin chắc lấy mặt mũi lão chủ sớm đã nhìn thấy vẻ không kiên nhẫn của tôi rồi.
“Vậy cô nương, ta không làm phiền nữa, sau này có việc gì cứ nói một tiếng, ta sẽ hết sức giúp đỡ”
“Tỷ tỷ à, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181098/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.