Trở lại khách sạn thì trời đã chạng vạngtối, Tiểu Thuý, Tiểu Lan nhìn thấy trong lòng tôi đang ôm thứ gì đó thìmở to hai mắt nhìn “Tỷ tỷ, ngươi mua nhiều giấy bút vẽ làm gì đấy?”
“Vẽ nha!” Tôi lập tức đi vào phòng mình,các nàng đi theo sau, tôi lấy ra bút vẽ, giấy vẽ, hộp mực, nghiên mực,còn có một chút đồ dùng này nọ nữa, thứ linh tinh này cũng không ít! Ítnhiều cũng được tên thư sinh kia nhắc nhở, làm cu li là cách kiếm tiềnrẻ mạt nhất, nghĩ lại thì có trí nhớ thật tốt quá!
Ở hiện đại, hoạ sỹ, tác giả, giới nghệthuật, tác phẩm của họ so với người bình thường vất vả khổ cực khác hơnhẳn là vì sao đây? Nguyên nhân vô cùng đơn giản, sáng tạo, phát huy trísáng tạo của nhân loại để tạo ra cái gì đó cực kỳ có giá trị.
Từ nhỏ tôi đã rất kết hội hoạ rồi, hộihoạ có thể nói là thú vui bậc nhất trong cuộc đời của tôi, năng khiếutrời cho đã làm tôi từng hợp tác với bạn bè mở một nhà triển lãm tranhđấy nhé, hợp tác rất ăn ý.
Chỉ là bước đi ở hiện đại nhanh quá, máytính mới là công cụ chủ yếu trên thị trường. Tôi không thể không bỏ hứng thú với hội hoạ được, nhưng vừa rồi bị tên thư sinh kia khiêu khích,linh cảm chợt đến, có nguồn sẵn có như thế sao không tận dụng chứ?
Trong đầu tôi chứa không ít các bức tranh nổi tiếng nhé! Vừa nhìn thấy tên thư sinh kia vẽ, nét bút cứng ngắc,thô ráp, ngốc nghếch, chẳng hề có tý sáng tạo nào mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181077/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.