“Đi, đi gõ cửa đi!” Ý tôi muốn bảo haichị em kia đi lên trước, chắc đây là nhà của người thợ săn trên núi,trước cửa nhà có treo mấy bộ da thú, không biết chủ nhà là loại ngườinhư thế nào? Trong lòng tôi có chút lo lắng, trong đầu hiện lên hình ảnh một người đàn ông lỗ mãng, hay là lại gặp một kẻ biến thái đây? Hây da, Diệp Vũ à, mày đầu heo sao, cứ nghĩ lung tung gì thế?
Đang nghĩ miên man thì Tiểu Thuý và TiểuLan đã đi tới gõ cửa, vừa gõ vừa gọi: ‘Mở cửa ra” trong lòng tôi thótlên, các cô nàng cứ gọi ầm lên như thế, có người nào mà thèm mở, tôi hít một hơi sâu rồi kéo hai cô lại. “Tiểu Vũ, ngươi làm gì thế?” Tiểu Lanvà Tiểu Thuý không hiểu nhìn tôi, tôi mặc kệ hai cô nàng, lại nói tôicũng chẳng thích gì hai người này cả! Mình vào phủ mấy ngày nay cũngchẳng chơi thân với mấy cô, chỉ là cùng thân phận người hầu thôi. Tôihắng giọng gọi vào trong nhà: “Hôm nay tiểu nữ gặp chuyện không may đếnđây. Xin hỏi có cho ngủ lại một đêm được không, đã làm phiền xin thôngcảm cho!”
Quả nhiên những lời này của tôi đã có tác dụng, chỉ nghe tiếng cửa kẹt một tiếng rồi mở ra, sau đó có tiếng mộtngười già trả lời: ‘Xin hỏi các ngươi là người thế nào?”
“Chúng cháu là người trong kinh đô CổTrấn, hôm nay bị lạc đường không tìm được đường về, định xin ở nhờ trong nhà một đêm ạ” Tôi nói thành tâm thành ý, sau đó nhìn thấy ánh mắt kính nể của Tiểu Thuý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181047/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.