Tôi kinh sợ bước nhanh hai ba bước đi tới, “Công tử, nếu mà ngài thích, ta có thể tặng nó cho ngài”
Hắn cười khoát khoát tay, “NHư vậy saođược, ngày đầu tiên cô nương mở cửa buôn bán, sao có thể để cho cô thâmhụt tiền nong được, Đào Nhi”
Hắn liếc nhìn tiểu thư đồng một cái, ĐàoNhi hiểu ý nhanh nhẹn lấy một tấm ngân phiếu trong túi ra, tôi lại nói“Công tử viết chữ giúp tôi, tôi còn chưa kịp báo đáp, lấy bức tranh nàylàm chuyện báo đáp đi vậy, hơn nữa hôm nay là ngày đầu tiên tôi khaitrương đã gặp được ngài là quý nhân như vậy, sợ tôi sau này không làm ăn có lãi sao?”
Quan Thu nhướng mày nở nụ cười chút, ĐàoNhi bên cạnh hắn mở miệng “Tỷ tỷ, công tử bảo ngươi nhận thì ngươi cứnhận lấy đi, tiền đó công tử nhà ta có đáng là bao đâu!”
“Đào Nhi, cấm nói bậy” Quan Thu lại trừng mắt nhìn cậu quở trách, xem Đào Nhi này đúng là ruột để ngoài da, nghĩgì thì nói nấy, ngây thơ chất phác vô cùng, không ngăn nổi miệng, nhưnglời cậu ta nói ra cũng có vài phần thực thực giả giả không biết đâu màlần, nhìn vị Quan Thu này xuất thân từ dòng dõi thư hương, nhà của hắnkia chắc cũng rất giàu có đây? Tiểu Đào Nhi lấy ngân phiếu nhét thẳngvào tay tôi, tôi bỗng chốc không biết ăn nói thế nào cho phải, nếu cứ cự tuyệt thì lại làm người ta bị thương tâm, tôi đành nở nụ cười,
“Công tử đừng khách sáo, nếu có thời gian tôi mới hai người ăn cơm được không?”
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181081/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.