Nếu ngươi cho phép tôi cự tuyệt mà nói,tôi sẽ trả lời ngươi ngay lập tức, hừ! Trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoàimiệng lại cười tươi, “Tiểu nữ tử không biết thân vương giá lâm, xin thatội cho, chỉ là không biết ngài tìm tôi có chuyện gì?”
Đàn ông mà ban đêm xâm nhập phòng phụ nữcòn có thể có chuyện gì? Xem tôi miệng quạ đen này, lòng tôi thầm oánmột tiếng. Hắn lách bên cạnh tôi đi vào phòng, nhìn khắp xung quanh, “Ta xem cô chạy trốn vất vả như vậy, nghĩ tới an ủi cô một tiếng, cô sẽkhông phải đang sợ bổn vương đấy chứ!”
Hắn thế mà lại đi theo sau tôi, tínhngươi lợi hại rồi, đã đem tôi sợ tới mức chết khiếp lên đây nè, còn chạy tới ném đá xuống giếng nữa, lại còn giả vờ thay tôi làm mèo có lòng tốt khóc chuột hay sao. Diệp Vũ tôi đây không dám nhận đâu, “Sợ à, đươngnhiên là sợ rồi! Thân vương là huynh đệ của đương kim hoàng thượng, thửhỏi có thiên hạ ai mà không sợ chứ?”
Nghe như có vẻ nịnh nọt vậy, bỏ đi, tôiđã chụp được thì chụp luôn đi! Tốt nhất là có thể chụp trúng, nếu khôngthì tôi đã uổng công rồi.
“Ngươi ngoài miệng thì nói hay lắm nhưngtrong lòng ngươi thì sợ lắm có phải không!” Hàm Mặc cười khẽ, ngồi xuống trước bàn, cầm tách trà rót một chén, “Sao vậy chứ! Tiểu nữ tử ngheđược ngài là dòng họ thân vương lúc ấy, sợ tới mức suýt chút nữ thì đáira quần rồi còn gì!” Cô gái nhỏ tôi đây co vào dãn ra được, chút nhỏ ấytôi có thể ấm ức mà nhịn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181119/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.