“Nay nhân chứng vật chứng đầy đủ, không cần ngươi tiếp thu hay không nữa, kéo ra ngoài, ngày mai xử trảm”
Một tấm bài gỗ ném xuống trước mặt tôi,trên tấm bài gỗ có viết hai chữ, tôi cười lạnh một tiếng, cuồng nộ lên,tất cả mọi người đều giật mình đứng không vững, cuối cùng cũng cườixong, tôi cười ra nước mắt, nhìn sắc mặt kinh hoảng trước mặt, vẻ mặttràn đầy khiếp sợ, tôi lấy tay chỉ vào lão ta, nghiến răng kèn kẹt tuộtra
“Tên quan chó này, ngươi phát rồ sao, chó cùng rứt giậu, ngươi ngậm máu phun người, bao che tội phạm, chết không yên đâu”
Ánh mắt tôi nhìn chằm chằm vào hai ngườiquỳ bên cạnh không ra tiếng người “Mụ yêu phụ nhà ngươi này, ngươi đêmnào cũng sẽ mơ thấy ác mộng, hàng đêm bị ác ma dây dưa, ngươi chờ ta, ta hàng đêm sẽ tìm ngươi nói chuyện phiếm, ngươi nhất định phải đợi ta”
Giọng tôi vô cùng lạnh lẽo, vang vọng đedoạ, Triệu Vận Chi và nha hoàn Tiểu Diễm của bà ta không dám ngẩng đầulên, lòng chột dạ! Tôi cười giễu cợt. Lúc này, có hai quan sai đi tới,tôi bị kéo mạnh ra ngoài, đi tới nơi không phải nhà tù mà là phòng tratấn, đó là phòng của tử tù, tâm tôi đã sớm tê liệt, cứ để bọn họ quăngbừa vào phòng giam, Tiểu Thuý và Tiểu Lan cũng vào theo sau, nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của các nàng, tôi cảm thấy mình có tội rất lớn. Mọi chuyệnđều do một tay tôi tạo thành, đều do tôi dễ tin người khác, là tôi tựchui đầu vào rọ, tự chịu hậu quả.
“Thực xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181067/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.