Bạn đang đọc truyện Vũng Nước Đục của tác giả Lạc Hồi.
Ngày tôi tròn 18 tuổi, tôi đã uống say đến thần trí không rõ, thế mà không hiểu sao tôi lại còn có thể nhớ rõ những hình ảnh hoang đường kia.
Tựa như một giấc mơ thần kì, trong đó ánh sáng cứ quấn lấy nhau, giao triền rồi đong đưa, khiến mắt tôi đau nhức
Nỗi ám ảnh gần như bệnh hoạn của tôi dành cho anh trai bị chính anh thúc đẩy thành tình yêu không cách nào kiềm nén được.
Anh à, anh phải chịu trách nhiệm với em.
—
"Đã nghĩ kỹ chưa, cùng dấn thân vào vũng nước đục này với tôi."
"Trong hai chúng tôi không có ai là kẻ điên, suy cho cùng, hết thảy tình yêu trên đời này là hai người xa lạ vì đối phương mà mài dũa bản thân, còn tôi và anh tôi trời sinh một cặp, sinh ra là để hòa hợp với nhau."
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy hay Không Làm Người Xấu, Anh Trai Tha Mạng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.