🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật ra, không phải ai cũng có nhiều khoảnh khắc yếu đuối trong cuộc sống.



Ví dụ như anh tôi, bởi vì anh thật sự không quan tâm gì cả chứ không cần phải giả vờ như tôi.



Vậy nên anh không yếu đuối, cũng có khả năng cao là anh vốn chẳng thể nào hiểu được thế nào là yếu đuối.



Chắc anh tôi cũng không để tâm đến cái chết của Châu Khinh La, Trần Chí Viễn muốn dẫn anh đến sống ở Lệ Thủy Uyển thì anh cứ thế mà đến, Trần Chí Viễn bảo anh gọi mẹ tôi là "dì Liễu" thì anh cũng gọi, sau này tôi biết được anh là ai thì tôi luôn không dám nhớ lại khung cảnh lần đầu tiên anh xuất hiện ở Lệ Thủy Uyển ra sao, điều này cũng dẫn đến hiện tại tôi không cách nào nhớ ra nổi vẻ mặt anh nhìn tôi khi đó.



Tôi thường xuyên nghĩ đến một chuyện, đó là liệu anh tôi thật sự có cảm xúc như một con người không? Yêu và ghét của anh đều không rõ ràng, cái tôi ghét lướt qua rõ nhất là khi anh cᏂị©Ꮒ Cúc Lộ Lộ trước mặt tôi, nhưng sang hôm sau lại chúc mừng sinh nhật tôi, anh là người duy nhất chúc mừng tôi vào hôm sinh nhật khi ấy. Anh sẽ không vui vẻ cũng sẽ không đau buồn, càng sẽ không thể nào tỏ vẻ yếu đuối và cô đơn.

Anh là một người biết kiềm chế cảm xúc, tôi nhớ đến lời Tống Diệc Vi nói. Không biết có phải mấy nhà tâm lý học đều độc đoán thế không, tôi nghĩ anh tôi từ khi sinh ra đã vậy hoặc là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-nuoc-duc/3440316/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vũng Nước Đục
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.