🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi thật sự nghĩ vậy, có thể làm bạn tới tận bây giờ phải là trách nhiệm từ hai phía, có điều tôi không biết tôi đã sai ở đâu.



Vẻ mặt của Tam Tử cũng không được thoải mái lắm, cậu ta vừa trò chuyện với Từ Ngọc Thành trong nhóm xong giờ lại được biết rất có thể trong lúc Từ Ngọc Thành trò chuyện với cậu ta thì lại thầm chửi cậu ta là đồ ngốc. Hiển nhiên, nếu tôi và Từ Ngọc Thành cãi nhau, dù là về tình hay lý Tam Tử vẫn sẽ luôn đứng về phía tôi, dẫu sao việc làm ăn của nhà cậu ta vẫn cần phải dựa vào cái cánh đồng lúa mạch.



Tam Tử cúi đầu lục lại tin nhắn cũ trong nhóm chat, ngón tay lướt rất nhanh, hai màu bong bóng chat vụt xuống hoa cả mắt, lật đến tin nhắn của tuần trước vào cái ngày từ club trở về. Ngày hôm đó tôi bị anh tôi đuổi xuống xe nên không có tâm trạng để bấm điện thoại, hai ngày liền không trò chuyện trong nhóm chat, còn hai người Từ Ngọc Thành và Tam Tử chửi Lý Châu trong nhóm lên đến 99+ tin nhắn, bọn họ còn hẹn cùng nhau tạt sơn lên xe thể thao của Lý Châu.

Cậu ta lướt lên lướt cả nửa ngày, khẽ nói "Đệt" rồi tắt điện thoại, bóp méo lon bia trong tay, vung mạnh tay ném về phía trước.



Khiến nó "lách cách" đập mạnh vào thùng rác bên đường, va trúng mép cống rồi nảy lên rơi xuống mặt đường.



Cậu ta thoáng ngừng lại, thở ra một hơi thật dài, đêm đầu đông khiến không khí vừa phà ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-nuoc-duc/3440315/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vũng Nước Đục
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.