Cách đây mười năm, vô luận gặp phải sự tình gì, bất luận là khổ cực ra sao nàng đều nghĩ đó là do sự nghiêm phạt của mẫu thân dành cho mình. Bởi vì nàng là một kẻ mang trong mình dòng máu tội ác, một kẻ tội đồ còn vươn mang nghiệp chướng, vì thế phụ thân cùng các ca ca tỷ tỷ hết thảy họ đều căm ghét nàng.
Bị bán vào Tường Vi lầu, chẳng được bao lâu nàng lại bị bán thêm một lần nữa. Chủ nhân của nàng là Truyền, là vị thiếu gia đứng đầu trong nhà. Truyền bắt nàng ngủ trong phòng gỗ chứa tạp vật. Dùng những chiếc đinh thô ráp đóng vào miếng gỗ nhỏ đặt trong cũi sắt, vừa nhỏ lại vừa hẹp, có một bên cánh mở ra. Sau khi nàng chui vào, sẽ có người dùng xiềng xích nàng vào cũi thay cho con chó vừa chết của vị thiếu gia kia
Mãi cho đến năm mười bảy mới có thể rời đi khỏi nơi đó. Nhưng bây giờ nàng lại hầu hạ vị thiếu gia theo một kiểu khác, hắn thường xuyên bắt nàng mút vào hạ bộ hắn. Hắn ngồi ở trên ghế hưởng thụ khoái cảm, thượng nàng quỳ gối giữa hai chân hắn. Tối hậu bắn toàn bộ lên mặt nàng. Cuộc đời nàng thật bị khổ, liệu nàng có một cơ hội nào để quật khởi rời khỏi nơi quỷ quái này không?