Mộc luân bắt đầu xoay tròn, tứ chi gắt gao bị tách ra cột vào bốn góc bánh xe, bánh xe gỗ xoay vòng làm đầu ta chúi xuống nhúng vào trong nước lạnh. Thình lình không tránh kịp uống vào một ngụm nước lớn, bấy giờ mới hiểu được hàm ý tắm rửa mà hắn nói tới là gì.
Chậm chạp rời khỏi mặt nước, ta há to miệng đớp vội một ngụm không khí. Bởi vì mắt không nhìn thấy gì, nên ta không thể biết được khi nào thì sẽ lại bị nhúng vào nước lần nữa, hoảng loạn nghe thấy tiếng cười thống khoái của bọn họ, vang vọng lại khi thì rất xa, có lúc lại rất gần.
Suốt cả một đêm dài, ta cứ nghĩ ta không thể nào chịu đựng vượt qua hết đêm nay. Nhưng, khi bình minh vừa lên ta vô lực được bọn họ thả xuống, thân thể tiếp xúc với đất lạnh, lúc ấy chỉ căm hận bản thân tại sao vẫn còn sống.
Ý thức đã không còn rõ ràng, không biết là cái gì làm ta xoay tròn liên tục. Nước vươn vãi rơi đầy mặt đất, thân thể đã không còn một tia khí lực nào, cơ thể vô lực bị Lâu nâng lên, ngưỡng mặt ra đối diện với hắn, “Thế nào hả? Thứ này là ta đặc biệt mời thợ thủ công về chế tạo để phục vụ riêng cho Hà công tử đó.”
Nếu muốn tiếp tục tra tấn ta nữa, thì làm ơn hãy cho ta xin một chút thời gian để thở đi rồi sau đó muốn sao cũng được. Ta chỉ dám ở trong lòng âm thầm cầu xin.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-tang-chi-ai/2193729/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.