Mỗi con người luôn có một tương lai đã định sẵn, dù ở đâu đi đâu về đâu cũng chỉ là một kết cục rõ rệt mà bất cứ ai cũng không thể thay đổi được. Nằm trong bệnh viện mơ mộng suốt nửa năm, cuối cùng cũng được chuyển đến phòng dành cho những bệnh nhân có tỉ lệ sống sót thấp nhất.
Không ngờ khi chuyển đến phòng bệnh này cô gặp một chàng trai anh tuấn tiêu sái cũng nằm ở đây thật đáng thương. Nhưng người con trai này cũng rất ngộ hắn tranh luận đủ mọi thứ với cô khiến cô rất bực bội mà phải đáp lại hắn để khiến hắn im miệng lại. Rõ ràng là biết bản thân sắp chết lại lôi cái nhan sắc ra để làm bia đỡ đạn. Chỉ mới nói vài đâu đem hết tội lỗi đổ vào đầu cô y tá và bác sĩ. Hiếm khi lại thấy người không còn hi vọng chữa trị lại vô tư cười đùa như vậy, cô liền sinh ra hứng thú.
Đúng là trước khi chết còn có thể tìm thấy tình yêu. Nằm đây đã lâu nhưng chẳng thấy một người thân nào của anh vào thăm chỉ thấy anh cầm một tấm hình mà nhìn ngắm say mê. Thì ra anh thật đánh thương gia đình biết anh gần chết mà bỏ rơi vì không muốn mang gánh nặng, còn người yêu cũng vì vậy mà cao chạy xa bay. Cuộc đời anh thật thảm hại, thôi thì hãy để những kẻ sắp chết an ủi tâm hồn cho nhau.