Tôi yêu anh. Anh yêu người con gái khác. Còn cậu ấy yêu tôi. Ba người, ba cuộc tình, một vòng luẩn quẩn, một nỗi đau thương. Tôi tự hỏi chính mình, cuộc đời tôi có phải viết lên từ những khúc nhạc buồn bã nhất? Khi sống là một mảnh đen tối hỗn độn, khi chết lại là sự cô đơn trống vắng. Một mình tôi, lạc lõng. Giá như tôi yêu cậu ấy. Giá như cậu ấy bước chân vào cuộc đời tôi sớm hơn. Giá như tôi biết, cậu đã hi sinh cho tôi những gì. Gia đình tôi khiến cậu ấy mồ côi. Nhưng từ đầu đến cuối, cậu luôn nhận lỗi lầm về mình, luôn muốn bù đắp cho tôi những gì tốt đẹp nhất. Tôi không yêu cậu, mà đó, chỉ là lòng thương hại, giống như cách anh đã từng thương hại tôi.