Người hứa với ta, cùng nhau viết nên một cuốn sách
Viết được vài trang, người lại nỡ lòng bỏ đi.
Hôm nay bầu trời trong xanh đến kì lạ, tôi thẫn thờ nhìn những tia nắng yếu ớt len lỏi qua những đám mây kia bỗng trong lòng lại có cái gì đó nhói lên.
Tôi từng mong cuộc sống của mình trôi qua nhẹ nhàng và ấm áp như bầu trời ngoài kia nhưng với điều kiện là có bố, có mẹ. Bây giờ bầu trời trong xanh quá, tôi biết ước mơ của mình đã thành hiện thực nhưng bản thân tôi lại không hề mong muốn có nó một chút nào.
Người ta nói muốn đạt đến ước mơ thì phải không ngừng cố gắng, còn tôi không cố gắng mà có thể đạt đến nó thì phải trả một cái giá thật đắt.
Cuộc sống của tôi mang một màu nắng ấm nhưng người tôi lại lạnh mất rồi. Không hiểu sao tôi lại nhớ đến những chuyện này bởi có lẽ từ lâu tôi đã đem nó vào quên lãng một thời gian bây giờ cảm xúc đó lại ùa về nên cảm thấy lạ lạ.
Đứng dậy đến mở cửa tính đi ra ngoài bỗng gặp anh đứng chầu chực sẵn ở đấy. Tôi mở to mắt nói:" Anh có việc gì hả?"
"Ha, không có, em tính đi đâu sao?"
Anh chỉ cười gượng rồi hỏi tôi. Tôi thành thật trả lời rằng:" Vâng, em xuống lấy nước. Phòng em hết nước uống rồi"
"Vậy em vào trong đi anh đi lấy cho" Anh đặt tay lên vai tôi xoay người lại rồi đẩy tôi vào trong phòng.
"Em tự đi được mà, dù sao ngồi mãi cũng mệt, em muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chan-cua-nguoi-den-sau/105236/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.