🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trân Bảo Bảo ngồi ôm tôi thật chặt, tôi cũng chẳng biết làm gì hơn ngoài việc để cô ấy ôm. Cô ấy im lặng tôi cũng im lặng bởi vì đơn giản có những thứ không cần phải nói, chỉ cần ở bên cạnh.



Một lúc sau tôi cũng phải mở miệng an ủi:" Its ra em còn có bố, còn chị, chị sống đế tận bây giờ không hề biết bố mẹ mình là ai?"



Cô ấy khư khựng người lại hỏi:" Tại sao lại thế?"



"Chị được đưa vào cô nhi viện từ nhỏ, người ta bảo bố mẹ chị vì sinh chị râ, người thầy bói bảo là khắc tinh nên họ không nuôi chị trong nhà, đem chị lên nhà ngoại sống, mà nhà ngoại chị thì ở vùng ngoại ô, xa khu vực thành phố, mảnh đất ấy bình yên lắm, nhưng mà không hiểu sao khi người ta bế chị về đó sống được hai tuần thì nhà cháy...Ngoại chị mất"



Trân Bảo Bảo ngỡ ngàng về chuyện này, cô cứ nghĩ chuyện của cô đủ phần đau khổ rồi, chuyện của chị lại cay đắng hơn. Cô lau đi giọt nước còn sót lại trên khóe mi và hỏi tiếp:" Lúc đấy chị bao nhiêu tuổi?"



"Tầm 1-2 tuổi gì đấy"



"Vậy sao chị biết được?"



"Khi chị có ý thức, chị muốn đi tìm bố mẹ thì nghe mấy dì trong cô nhi viện nói, song chị nghĩ, nếu chị tìm về nhà người ta cũng đuổi chị đi" - Nói xong tôi lại cười chua chát.



"Chị đừng buồn nữa, không phải bây giờ chị đang sống với em, rất tốt rồi hay sao?" - Bảo Bảo im lặng một hồi không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-soi-han-la-nai/2010296/chuong-18-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Là Sói, Hắn Là Nai
Chương 18-2: Nỗi buồn giấu tên (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.