Nói thật là tôi chưa bao giờ đến bước đường cùng như thế này, chẳng biết có phải là số mệnh đào hoa đến không đúng lúc hay không mà bản thân tôi thật sự không muốn có chuyện yêu đương gì xuất hiện ở đây.
Tôi từng mơ sẽ có bạch mã hoàng tử xuất hiện, cũng sẽ từng mơ cuộc sống hạnh phúc của mình sau này. Nhưng, khi giấc mơ đã thành hiện thực thì bản thân tôi lại không cảm thấy vui vẻ chút nào, thậm chí là còn có một chút chán ghét.
Bạn hỏi vì sao ư? Thật ra tôi cũng không biết là vì sao, tôi chỉ biết rằng mình muốn sống độc thân, âm thầm lại nhẹ nhàng. Không cần vướng mắc những rắc rối trong đời. Đôi khi con người ta cô đơn quá, mệt mỏi quá mới mong rằng sẽ có một người đến bên cạnh để mình dựa vào. Những ngày tôi nằm trong viện, đó là khoảng thời gian mệt mỏi nhất, ngày nào cũng mong rằng sẽ có một soái ca trong truyền thuyết xuất hiện kéo tôi khỏi bể khổ. Nhưng cuối cùng, chẳng có một ai cả. Khi tôi khỏi bệnh, có Bảo Bảo một bên làm bạn, có tiền tài, có niềm vui thì bỗng dưng tôi lại không nhớ đến cái gọi là"mong chờ tình yêu" nữa. Bởi qua chuyện này tôi biết, khi nào đến duyên tự khắc sẽ có người xuất hiện.
Tôi đứng dậy xin phép đi vệ sinh một chút, thật ra tôi có thể thuận tiện trốn thoát nhưng tôi lại không thể để Mộc Lan và Bảo Bảo dính vào rắc rối. Có tên công tử này kiểu gì cũng dính tôi như đỉa, ai nói đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-soi-han-la-nai/97580/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.