Lần đầu tiên gặp mặt anh chàng ngốc Diệp Cương tưởng nhầm Thư Dĩ Nhu cô là quỷ, lại còn hùng hùng hổ hổ nói chuyện với cô như coi bản thân đang đàm phán với quỷ thật vậy. “Người kia, nếu thức thời thì hãy mau đi khỏi đây, nếu không đừng trách ta không nói trước”.. “Vì sao lại đuổi tôi đi?” “Bởi vì người với quỷ là kẻ thù của nhau, ngươi không nên quấy rầy khách trọ ở đây” hắn phụng phịu nói, hai gò má hơi run rẩy một chút.
Lần thứ hai, rồi lần thứ ba, thứ tư... cuối cùng hắn mới nhận ra bản thân thật quá khinh địch nên hắn mới chậm rãi, từng chút, từng chút một yêu thương cô gái mềm như nước này, mà nếu khi đã biết bản thân là vì yêu mới có những hành động kì quái này hắn lập tức muốn độc chiếm cô làm của riêng. Nhanh chóng lập kế hoạch yêu đương đưa cô vào lễ đường. Bắt đầu tạm biệt cuộc sống độc thân suốt hai mươi mấy năm qua.
Nhưng tại sao bà xã đại nhân lại tuyệt tình như vậy chứ? Cô nói cô và hắn không hợp nhau nên không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa. Hắn thật khóc không ra nước mắt a~. Vậy là sau khi ly hôn cuộc đời hắn tựa như địa ngục, quyết tâm kiếm thật nhiều tiền để có thể rước được bà xã đại nhân về nhà. Không thể để gã đàn ông khác bén mảng tới gần cô làm lung lay địa vị của hắn được!!