Bốp! Haha, thật là đau tay mà. Cô nhìn người đàn ông trước mặt bằng nửa con mắt, thật ngạc nhiên, cô ngạc nhiên lắm chứ. Đi tin lời của anh ta, ở nhà ngu ngốc chờ anh ta đem quà sinh nhật tặng mình. Oa, quà cô nhận đúng là quá to mà, to quá rồi. Chúng ta kết thúc tại đây nhé! Chúc anh vui vẻ nhé, nếu tôi không đến thì có lẽ anh lăn giường cùng cô ta rồi. Há ha...
Cô cười giễu cợt nhìn cô gái mặt như tiểu bạch thỏ nhưng đôi mắt lại đầy sự mưu tính kia rất vui vẻ. Cô thắng rồi đó Tử Hằng à, bây giờ tình cũ của tôi nhờ cô trông hộ vậy. Nhưng mà... trông không cẩn thận, coi chừng chó giật dây chạy theo chủ mới đấy! Ha ha ha, chúc cô may mắn! Rầm! Cô bước nhanh vào bóng tối, chỉ có bóng đêm mới che lấp được giọt nước mặn chát tràn ra từ hốc mắt. Cô khóc, chính xác là khóc vì một tên khốn nạn. Lâm Trần Vũ nhà anh ta, muốn cô lên giường cùng hắn cô không chịu. Nhất thiết phải lên giường mới gọi là "tình yêu thực thụ" ư?
Mai Ngọc Diễm cô không phục. Nếu như buồn thì uống rượu có tốt không? Cô không biết, cô đang uống đến chai 20 rồi mà vẫn chưa đẩy được hình dáng của tên khốn nạn kia ra khỏi đầu. Ư ư ư, hức hức... Đồ cặn bã nhà anh, cả nhà anh đều là đồ cặn bã.! Ực ực ực...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.