Trần Quân ngồi trong góc khuất của một quán cà phê, khép hờ đôi mắt nhìn cô gái nhỏ đứng sau quầy phục vụ tươi cười tiếp khách. Đáy mắt hiện lên tia tức giận.
Cô gái nhỏ ăn không chùi mép, hành hạ hắn đến điên đảo rồi lại chạy mất. Hắn cố tình đến nhà cô vào ban đêm, cạy cửa như ăn trộm, bị bà chủ nhà thả chó rượt. Về sau mới biết rằng cô lén chuyển đi nơi khác. Lại bỏ luôn công việc đang có chạy đi chạy lại trong quán cà phê, tươi tươi cười cười đón tiếp người khác. Gặp trai đẹp là tít mắt cả lên.
Thật đáng căm hận! Nỗi nhục này hắn không nuốt trôi, nhất định phải tính sổ với cô.
Trần Quân gầm từng tiếng nhỏ.
- Em đợi đó!
Có mùi nguy hiểm, nhưng cô không phát giác ra nó nằm ở đâu. Nên vẫn niềm nở đón khách như thường.
Giờ tan tầm.
Cô tan ca, ghé vào chợ mua một ít đồ ăn tối, xách túi bé túi lớn lỉnh kỉnh đi về. Vừa đi vừa nghe điện thoại của ai đó trông có vẻ rất vui. Hắn tím mặt, nghe điện thoại của con người có giới tính là trai? Được, hắn phải tính sổ với cô một lần. Thấy cô chuẩn bị rẽ vào ngõ, hắn liền nhanh chân chạy theo.
Về đến nhà, cô vào bếp hì hục một hồi cuối cùng cũng được một bữa cơm hoàn chỉnh, hình như cô nấu hơi nhiều rồi, thôi thì ăn một nửa, còn lại bỏ tủ lạnh.
Cô vào phòng tắm, cởi bỏ hết áo quần bắt đầu tắm.
Hắn thành công đột nhập nhà dân trái phép, vào nhà gặp ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-keo-kiet-bun-xin-yeu-toi/1734368/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.