Hắn sững lại vài giây, trong trí nhớ hiện lên một hình ảnh mờ nhạt... Đầu lại choáng váng.
Hắn hừ lạnh.
- Hay lắm, ai là anh cô? Cô cho rằng tôi dễ lừa hay sao?
Lừa hắn sao? Nằm mơ!!!
- ....
Tại sao, tại sao anh cô không nhớ ra cô? Lúc đó đã xảy ra chuyện gì mà anh cô không hề nhớ gì như thế?
- Anh... sau lưng anh có một vết bớt...
- Vết bớt ai mà chẳng có, cô lừa người cũng nên có chừng mực.
Lực đạo trên cổ cô tăng thêm không ít, không khí khó lưu thông.
- Là... là một...
- Đại ca! Anh đừng để cô ta lừa.
Một người đàn ông mặt mày nghiêm túc, cảnh giác nhìn cô nói.
- Không, sau lưng anh có 1 ngọn lửa.
Người đàn ông mặt cứng đờ, giương ánh mắt cảnh cáo về phía cô.
- Hàm hồ, sau lưng đại ca làm gì có ngọn lửa nào. Cô ta gạt anh đó đại ca!
- Anh sẽ dùng ngọn lửa này để bảo vệ em gái của anh, sẽ không để em thương tổn.
- Mẹ ơi, anh có lửa kìa mẹ.
- Ahahaha... Anh bắt em đi...
Đầu hắn đau quá, có vô số hình ảnh tràn vào kí ức hắn, trong đó có một cô bé vô cùng đáng yêu cùng một cậu nhóc nhân danh ngọn lửa.
Lạ lẫm cùng thân thuộc.
Trần Quân nhịn không được nữa, cô đang ở trong tay kẻ thù của hắn.
- Anh có thù với tôi, đừng lôi người khác vào.
- Mày câm mồm! Hoặc là mày trả lại con mắt cho tao, hoặc là cô ta. Sao? Thấy thế nào?
Trần Quân đanh mặt, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-keo-kiet-bun-xin-yeu-toi/1734385/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.