Cô mệt mỏi mở mắt ra, đầu dựa vào tay hắn ngủ, tay hắn vòng ra sau lưng ôm cô sát vào người. Hơi thở thoang thoảng mùi bạc hà, cô quay lưng lại muốn nhìn rõ mặt hắn hơn một chút. Liền nhận ra cự vật của hắn vẫn còn trong cô, dở khóc dở cười mà rút ra khỏi liền cảm nhận được một dòng nước ấm chảy ra ngoài.
Ngước mắt nhìn người đàn ông trước mặt, ngũ quan thanh tú, mái tóc mềm xỏa nhẹ trước trán, đôi mắt nhắm nghiền che đi ánh mắt biến thái của hắn. Mũi cao môi mỏng, lông mi khẽ nhíu lại. Cô nhìn xuống dưới bụng hắn, cơ bắp 6 múi hẳn hoi. Lại nhìn xuống nữa, không tự chủ được mà nghĩ về một trận điên cuồng lúc sáng với hắn, mặt đỏ ửng lên.
- Đang nghĩ bậy bạ gì đúng không?
- Đâu.... đâu có!
- Nói dối, em đang nghĩ bậy gì với anh phải không?
- Đã bảo là không mà...
Cô xấu hổ quay đi chỗ khác, lại bị hắn tóm lại ôm vào lòng. Tay hắn đặt trên ngực cô, ra sức xoa nắn.
- Mấy hôm nay em không đi làm sao?
- Em xin nghỉ một tuần.
- Tại sao?
- ... ( vì tổn thất tinh thần lẫn tiền tài, cần có thời gian để phục hồi) tất cả lời nói cô đều nuốt xuống bụng không nói với hắn. Cô không muốn nhắc về lúc đó.
- Dậy ăn cơm trưa nhé! Em tính nằm đó chờ người hầu dâng cơm tận miệng ư?
- Nào có?
- Hay em đang ham muốn tấm thân này? Nào lại đây chà đạp anh đi.
- Không biết vô sỉ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-keo-kiet-bun-xin-yeu-toi/1734364/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.