- Cậu đưa đây, không phải lúc để đùa.
Trần Quân nghiêm túc hạ giọng, Lộ mới thôi bông đùa.
Lộ Jolhn bỏ tay vào quần, lại ngập ngừng, vẻ mặt khó xử cầu cứu con người trái gió kia.
- Quân, cậu có thể, có thể nào cởi quần ra hộ tớ không? Tớ.... tớ thật sự là bỏ súng trong quần mà.
Có thể tin được không?
Ôi trời ạ, hai người này một người một tính nhưng hợp lại mới thấy ăn ý đến mức nào.
Lộ chỉ vừa dứt câu, thoắt một cái cây súng đã yên vị trong tay Trần Quân, phía dưới ai đó đang được thả rông...
Cô nhìn thấy cự vật mềm nhũn kia, lại nhớ đến một trận kích tình ở nhà với Trần Quân, phía dưới lại ẩm ướt, hai má đỏ ửng như người say rượu. Ý nghĩ muốn Trần Quân lúc này của cô thật sự là không kiềm chế được.
Quỷ thật!
Cô phải kiềm chế lại, không được phát tiết. Không được phát tiết....
Xe lao nhanh trên dốc đứng, những chiếc phía sau không sợ chết lao lên.
Phía trước có một đoạn cua ngang, không có thanh chắn, chỉ cần trượt một chút thì cả người cả xe sẽ rơi xuống biển.
Lộ hít sâu, tay kéo vô lăng, chân đạp phanh. Chỉ biết trời đất quay vòng vòng một hồi chiếc xe lại tăng tốc chóng mặt.
Trần Quân điềm tĩnh nhắm bắn vào lốp xe của chiếc xe bám đuôi không đứt kia.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Chiếc xe kia chao đảo rồi tung lên không trung, rơi thẳng xuống biển, những chiếc phía sau không thấy khúc cua ngang cứ thế nhấn ga chạy, đến khi nhận ra vấn đề thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-keo-kiet-bun-xin-yeu-toi/1734380/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.