Chiếc xe màu đen lặng lẽ vụt chạy trên dốc đứng, những chiếc xe bám đuôi không sợ chết liều lĩnh phóng nhanh tốc độ chạy đến áp sát xe của bọn họ.
- Trần Quân, cậu nghĩ là ai làm?
- Tôi nghĩ đến một người...
- Shit!
Đường càng lúc càng nhiều khúc cua, chỉ cần không vững tay lái sẽ bị rơi xuống vực biển. Lộ John đổ mồ hôi, thầm mắng chửi.
- Rượt gì gắt thế, anh mày còn có vợ chưa cưới, còn chưa chơi đủ, anh mày còn muốn làm cho vợ liệt giường không đi được.... ##:",+(:!/$#:!=-(::*:/(,(=")(=)("(/##"(-)"(/(@@
- Cậu có im lặng đi không?
- Tôi...
Đùng đùng đùng.
Người của chiếc xe đằng sau tăng tốc, một tên nam nhân mặc đồ đen trầm tĩnh nhắm bắn. Lần này trúng vào cửa sổ cô đang ngồi.
Nghe động, cô ngóc đầu dậy nhìn thì khuôn mặt trở nên tái mét. Lần đầu cô nhìn thấy súng, là súng đó. Mấy viên đạn này chỉ một chút nữa thôi là găm thẳng vào mặt cô. Thoáng cảm động vì Diêm Vương buông tha, lại phải dựng tóc gáy vì cảnh vật bên ngoài vụt nhanh, nhanh đến chóng mặt.
Cô quay cuồng thở dốc lấy sức, gì chứ cô chưa muốn chết. Lại nhìn qua Trần Quân, cô cũng không muốn hắn chết. Không muốn ai phải chết cả.
Đối mặt với sinh tử lúc này thật là... đáng sợ. Đây có phải cuộc sống của hắn không? Thường xuyên đối mặt với nguy hiểm, sẽ mất mạng bất cứ lúc nào. Sau này sẽ không chứ, cô không muốn mất hắn.
Hắn mím môi, quan sát tình hình không mấy khả quan trước mắt. Não trái động não phải, não trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-keo-kiet-bun-xin-yeu-toi/1734379/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.