Cô tỉnh dậy thì trời cũng ngả về tây, ánh mặt trời vàng nhạt trải khắp căn phòng nhỏ bé. Thử cử động thân thể lại truyền đến một màn nhức nhối, đau đến rơi nước mắt.
Nhìn cô xem, khắp nơi toàn là vết đỏ đỏ tím tím, hạ thân đau nhức sưng lên, háng thì.... không thể nhấc chân nổi.
Có phải là quá cuồng nhiệt rồi chăng?
Cô cũng không nhớ, bây giờ chỉ biết nằm một chỗ mắng chửi cái tên trâu bò từ đâu tới kia. Lại dám ăn cô xong rồi bay đi mất tiêu, ít nhất cũng phải chịu trách nhiệm!
Ơ hay, sáng nay hắn bắt cô chịu trách nhiệm cô không chịu. Bây giờ lại bắt hắn chịu trách nhiệm? Nực cười hết sức.
Ngay cả tên người ta là gì, người ta là ai cô còn không biết. Mà thứ gì của cô hắn đều biết cả. Cô cảm thấy thật bất công.
Sau một hồi cật lực cô cũng ngồi tạm ổn trên giường, mình không mảnh vải.
- Đồ chết bằm, ăn xong nhả bả. Hừ hừ hừ...
Cạch.
- Haha, hình như có người đang nhớ tôi?
Cô cho hắn một cái lườm "mặn mà".
Tay hắn cầm lồng cháo nóng hổi, cô còn có thể ngửi ra mùi gà, bụng không tự nhiên mà sôi ục ục.
- Haiz... Tôi xin lỗi nhé! Tại tôi mà em ra nông nổi này.
- ...
- Ai bảo em nhiệt tình thế làm gì? Tôi làm bao nhiêu cũng không đủ để thỏa mãn em... Thật là phiền não mà.
- ...
Không đủ thỏa mãn cô? Bây giờ cô liệt giường là do ai thế? Là ai có nhu cầu sinh lý cao hả?
- Tôi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-keo-kiet-bun-xin-yeu-toi/1734361/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.