Kì thực thụ vẫn thường nghĩ nếu lúc trước không lựa chọn học viện quý tộc A Đại này, nếu lúc đó không vì hiệu trưởng hứa hẹn miễn toàn bộ học phí mà động tâm thì có phải hay không về sau cuộc sống sẽ bình tĩnh rất nhiều? Hoặc bản thân thụ sẽ không phải lẻ loi một mình mà là xuất thân tốt bụng? Có phải hay không đám đệ tử nhà giàu đó sẽ không bởi vì tiểu nhược thụ không có quyền không có thế mà đau khổ dây dưa?
Ngày đầu tiên thụ nhập học đã gặp được công là Hàn Phong. Ấn tượng đầu tiên về đối phương cũng chả phải tốt đẹp gì, một kẻ kiêu căng ngạo mạn nhưng giàu sụ còn một người lại yếu đuối, nhút nhát gia thế ờ... thì... cỏ vẻ giống chàng lọ lem và hoàng tử thì phải. Chỉ có điều đời không như mơ và tình thì cũng chả có đẹp như là thơ đâu, nên không cần tốn công tưởng tượng một khung cảnh gặp mặt lãng mạn làm gì cho mệt.
Vậy đó, cũng từ đó mà cuộc sống của thụ bắt đầu thay đổi 180°, thậm chí xoay qua xoay lại, xoay trái xoay phải chán chê, lại còn trở thành viên ngọc được công phủng trong lòng bàn tay? Đúng là ban đầu không cần tốn sức tưởng tượng cảnh lãng mạn nhưng xem ra đoạn về sau thì cũng phải vận động đại não một chút rồi.