“Thanh, ngươi thực sự sinh khí?”
.
Hắn sờ sờ gương mặt, giọng nói như vừa tỉnh mộng, lại còn trừng mắt nhìn ta.
.
“Hừ!”
.
“Hỗn trướng, cái đồ hỗn đản không chịu ăn cơm.”
.
Khi lên giường chuẩn bị đi ngủ, ta dùng sức giày vò cái chăn nhằm phát tiết oán khí trong lòng.
.
“Ngươi làm sao vậy?” Tắm rửa xong, Tề Khiếu thấy ta nghiêm mặt liền hiếu kì mà hỏi thăm.
.
“Không có gì.” Ta xoay người nhắm mắt lại bắt đầu chợp mắt.
.
Hôm sau đi làm, ta vốn định xin từ chức, nhưng bởi vì đêm đó đã ném tiền trả lại Hàn Phong nên cái kế hoạch này tạm thời bị hoãn lại.
.
Chín giờ bốn mươi lăm phút, ta đi tới đi lui trước cửa lớp, vốn định đẩy cửa đi vào, nhưng đột nhiên lại nhớ tới Vân Du Vũ, nghĩ đến khuôn mặt tràn ngập dương quang kia, nghĩ đến đôi mắt trong suốt kia, trong lòng nhất thời trầm xuống. Hắn…. Hắn hẳn là đều đã biết đi!
.
“Thanh Dương buổi sáng tốt lành.”
.
Còn chưa đi đến bục giảng, học sinh trong lớp đã bắt đầu chào hỏi xôn xao.
.
“Buổi sáng tốt lành.” Ta đáp lễ.
.
“Ngày hôm nay chúng ta sẽ học bài mới, đó là bài Khổng tước đông nam phi, mọi người mau mở sách ra…..”
.
Dựa vào giáo án đã soạn sẵn, ta từ tốn giảng giải cho bọn họ về cố sự này. Giảng đến đoạn cuối cùng Lưu Lan Chi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tha-cho-ta-duoc-khong/1895821/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.