Ta đành miễn cưỡng đi tìm một người giúp ta chống đỡ, khi ta tới phòng tiếp khách sang trọng của tập đoàn Thiên Viễn, lúc ta nói với lễ tân là ta muốn gặp tổng tài của bọn họ thì nàng cười mỉm nhìn ta hỏi xem ta có hẹn trước hay không. Ta trả lời không có, sau đó bị nàng rất khách khí cự tuyệt.
.
Sau đó ta nói cho nàng biết, ta là bằng hữu của tổng tài của bọn họ, nàng vẻ mặt hồ nghi nhìn ta. Kỳ thực không cần nàng hoài nghi, ngay cả chính ta cũng không tin, ta và Hàn Phong là bằng hữu? Đây quả thực là chuyện cười hay nhất thiên hạ.
.
Vài lần sắp xếp đều không thành công, không biết là bởi vì y phục của ta thật sự quá đơn giản, thoạt nhìn không giống như là một người cùng đẳng cấp với tổng tài của bọn họ, hay là còn có nguyên nhân gì khác, cuối cùng ta chỉ có thể ngồi ở phòng khách chờ hắn.
.
Lẳng lặng mặc cho thời gian từng giây từng phút trôi qua, mặc dù ta có chút bất đắc dĩ, nhưng lại không có biện pháp nào khác? Ai bảo ta không quyền không thế!
.
“Lãnh tiên sinh hảo!” “Lãnh tiên sinh hảo!” Ngẩng đầu nhìn về phía đám người đang không ngừng nói ra những âm thanh cung kính đó, ta thấy có một người mặc âu phục đi tới, nhất thời ta cũng không nhìn rõ tướng mạo của hắn, mãi cho đến khi hắn dừng lại ở bàn tiếp tân, ta mới đột nhiên nhớ ra người này ta đã từng gặp qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tha-cho-ta-duoc-khong/1895816/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.