“Không có bất luận một người nam nhân nào nguyện ý thấy một nữ nhân, hơn nữa là một người đẹp lộ ra sắc mặt xấu xí. Cho dù là ta cũng không ngoại lệ, đáp án này ngươi thoả mãn chưa?”
.
Ta đạm đạm nhất tiếu, nhíu mày nhìn Lãnh Quá lúc này đã đứng bên cạnh Lãnh Ngưng.
.
“Ha ha….” Nàng cuồng tiếu, giống như người điên chỉ vào người ta hô hoán:
.
“Xấu xí? Ta xấu xí? Như vậy ngươi thì sao? Ngươi câu dẫn biểu đệ Hàn Phong ta mặc kệ, ngươi câu dẫn sư phụ của ngươi ta cũng không quản, thậm chí câu dẫn thân ca ca của ta, những… việc này ta cũng không quản. Bởi vì ngươi thấp hèn, *** đãng, không có nam nhân ngươi sẽ không thể sống…..”
.
“Câm miệng!”
.
“Đủ rồi!”
.
Hai tiếng gầm nhẹ đánh gãy lời của nàng, ta sắc mặt tái nhợt nhìn vẻ mặt tức giận của Mạc Nhiên, muốn hé miệng nói cái gì đó, thế nhưng lại nói không ra một chữ.
.
Đầu choáng váng đến lợi hại, ta ngẩng đầu, ánh đèn treo trên trần đập vào mắt ta, hảo chói mắt, ánh sáng lúc này đâu thấy có một tia nhu hoà nào như lúc ta mới tiến vào đây.
.
“Không có việc gì chứ?”
.
Mạc Nhiên cầm tay của ta, không để ý ánh mắt của người ngoài ôm lấy ta hỏi.
.
Ta muốn nói hắn không nên lo lắng, thế nhưng ta thực sự không biết vì sao toàn thân như nhũn ra nói không ra lời, chỉ có thể tựa ở trong lòng hắn lắc đầu ý bảo không có việc gì.
.
“Thanh, người điên nói căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tha-cho-ta-duoc-khong/105378/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.