“Mạc đại giáo thụ công phu trên giường như thế nào? Có làm cho ngươi sướng đến quên cả trời đất?”
.
“Cút đi!” Không hề khách khí, bởi vì ta thật sự không thể chịu đựng được sự vũ nhục này của hắn.
.
Hắn chậm rãi đứng lên, nheo mắt, nghiêm trọng nhìn ta, “Ta ở chỗ này chờ ngươi
ba giờ.”
.
“Hàn đại thiếu gia nói vậy làm ta thụ sủng nhược kinh, vậy thì xin mời trở về
nghỉ ngơi đi!”
.
“Ngươi chẳng lẽ không muốn hỏi một chút, tại sao ta muốn hiệu trưởng thu hồi tiền sinh hoạt cùng các quyền lợi khác của ngươi?” Hắn có chút vội vàng nhưng lại có vẻ hơi chờ đợi nhìn ta nói.
.
“Người nào đó lòng dạ hẹp hòi, ta cũng không có biện pháp.” Ta châm chọc mà hướng hắn cười.
.
“Ngươi… biết cái gì…”
.
Thanh âm trầm thấp tựa như đang hỗn loạn, có chút thống khổ, hắn chậm rãi hướng ta đi tới, khí thế làm cho người ta có cảm giác bị uy hiếp.
.
“Ngươi muốn làm gì?” Nhìn hắn từng bước một áp sát, ta hoảng hốt vội vàng lùi về phía sau. ”Đừng lại đây!”
.
Chớp mắt đã thấy bị hắn ép sát vào tường, ta gấp rút cao giọng hô dừng, “Hàn
Phong, xin ngươi tỉnh táo lại đi.” Đau quá, thân thể bị hắn thô lỗ đặt trên tường, ta điên cuồng giãy giụa, bất quá không thể làm gì khác hơn là tức giận trừng mắt nhìn hắn, “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
.
Hai mắt híp lại, đôi mắt đen nhánh như ngọc sâu thăm thẳm, hắn không nói gì, chỉ chăm chăm nhìn ta như vậy.
.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tha-cho-ta-duoc-khong/105369/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.