Hắn chạy xe quá nhanh rồi, tuy rằng ta muốn nhắc hắn chạy chậm một chút, nhưng nhìn vẻ mặt giận dữ này của hắn thì có vẻ hắn căn bản sẽ không để ý tới ta.
.
“Đừng, Hàn Phong, ta tự xuống được.”
.
Khi dừng xe trước cửa, thấy hắn lại định ôm ta lên, ta liền ra sức cự tuyệt.
.
“Nhanh lên một chút.”
.
Hắn không nhịn được nói, sau đó hắn vẫn cứ đem ta trở thành nữ nhân mà bế lên.
.
“Không….”
.
“Câm miệng.” Ta vừa định giãy giụa, hắn liền hung dữ trừng mắt với ta.
.
Quên đi, ta có lẽ cứ nên an phận thôi vậy! Nghĩ như vậy, ta tựa đầu vào vai hắn, lẳng lặng nhìn khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của hắn.
.
Về đến nhà, tắm rửa xong, lại uống một chút trà nóng mà hắn đưa cho, ta mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
.
“Hàn Phong.” Ta tựa ở đầu giường, nhìn hắn liên tục đọc và ký văn kiện v.v…, đột nhiên có chút cảm khái gọi hắn một tiếng.
.
“Chuyện gì?” Hắn ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn ta, sau đó lại vùi đầu nghiên cứu văn bản của hắn.
.
“Mồng mười tháng ba là sinh nhật của ta, ta vốn cho rằng lần này sẽ không phải trải qua nó một mình nữa. Thế nhưng…. ” Nằm ở trên giường, ta kéo chăn lên đến tận cổ, ta rầu rĩ nói.
.
Ta thật không thể nhìn ra biểu tình của hắn lúc này, nhưng sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tha-cho-ta-duoc-khong/1895825/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.