“Hàn Trần, chờ bọn hắn xử lý xong thì qua nói cho ta biết. Chúng ta ra ngoài sân nghỉ ngơi một hồi.” Hàn Phong lấy điện thoại ra nói vài câu rồi tắt đi, sau đó kéo tay ta đi về phía cửa sau.
.
“Vì sao muốn đem cổ phần của công ty tặng cho ta?” Ngồi xuống một cái ghế dài, sau khi ngẩn ngơ nhìn trời một hồi lâu, ta quay ra hỏi Hàn Phong.
.
“Bởi vì ta thích a!”
.
“Ngươi biết rõ ta chán ghét bọn họ, vì sao còn mang ta tới nơi này?” Nhớ tới những ánh mắt khinh thường của người nhà Vân gia, ta tức giận nói.
.
“Ta đã nói rồi, ta muốn tặng cho ngươi một lễ vật, đã quên rồi sao?”
.
“Lễ vật, lễ vật, ngươi bao giờ cũng muốn gì làm đấy, cái này ta căn bản không muốn có.” Thấy hắn nói xong lại cười nhẹ một tiếng, ta có chút bốc hỏa nói.
.
“Được rồi, đợi lát nữa ngươi sẽ thích.” Hàn Phong đột nhiên ôm lấy ta, nhẹ nhàng hôn lên môi ta.
.
“Ta không cần số cổ phần này, vẫn là ngươi tự giữ đi!” Tựa ở trên vai hắn, ta nói.
.
“Ta đã nói muốn tặng cho ngươi, ngày mai ngươi đi ký một chữ đi!”
.
“Ta giữ cũng vô dụng, cho nên ngươi vẫn là….”
.
“Được rồi, chuyện này kết thúc tại đây thôi.”
.
“Ngươi có lúc quá bá đạo rồi.” Ta ngồi thẳng lên, trừng mắt lườm hắn.
.
“Vậy sao?” Hắn cười cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-tha-cho-ta-duoc-khong/1895826/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.